Thứ Hai, 27 tháng 6, 2022

Covid được một tuần

 27/06/2022 - Tôi mắc covid đã bảy ngày rồi, kể từ  trận ốm mệt siêu cấp ngày 20/06/2022.

Thời gian trôi quá nhanh.

Mà tôi vẫn chưa làm được gì ra hồn.

Tôi thấy mình thật kém cỏi.

Tôi cần phải làm gì đó để thay đổi điều này.

Từ ngày mai (28/06/2022) tôi sẽ:

1. Mỗi ngày đọc 5 trang sách, 5 trang thôi, tao xin mày đấy Cúc á.

2. Dùng facebook và tiktok ít hơn 1 giờ/ ngày.

3. Mỗi ngày đều duy trì viết blog, dài cũng được, ngắn cũng được, nhưng phải duy trì việc viết.

4. Mỗi ngày nghĩ ra một chủ đề, ý tưởng gì đó, chủ đề gì cũng được, viết nó ra giấy.

5. Ngủ trước 10h00 tối và dậy trước 5h00 sáng.

6. Lên sân tâp thể dục 5' mỗi ngày.

7. Viết thư cho bản thân mình của 1-5 năm tới

8. Sưu tầm một danh sách bài hát yêu thích

 

Chủ Nhật, 19 tháng 6, 2022

 Ngày của cha (ngày chủ nhật thứ ba của tháng 6 - 19/06/2022)


Hôm qua, tôi đi họp.

Cuộc họp khá căng thẳng.

Tôi cảm giác như vừa được dội một gáo nước múc từ Bắc Cực, siêu mát, siêu tỉnh và siêu thấm.

Mới bắt đầu công việc mới được hơn 3 tháng, được quen biết nhiều người và học hỏi nhiều điều. Đó là một điều vô cùng tuyệt vời.

Tôi bị cuốn vào cuồng quay công việc.

Vì nhiều lý do, cuộc họp đã thức tỉnh tôi cần phải nghiên cứu các văn bản liên quan ngay lập tức để không phạm phải những lỗi không đáng có nữa.


Hôm nay xuống Phúc Yên cùng anh Hoàng, tôi có cơ hội gặp gỡ một người tài giỏi - trưởng phòng kế hoạch kinh doanh một công ty về linh kiện điện tử của nước ngoài dưới Hà Nội, khả năng nói tiếng anh như gió - anh Việt Anh - là một người bạn, một người em thân thiết của gia đình anh Hoàng, có mức lương trên dưới 100 triệu/tháng. Công ty nước ngoài nó làm việc cũng rất thoáng, quan trọng là số bạn làm ra, mỗi tuần anh VA chỉ xuống cơ quan 2-3 lần, còn lại là làm việc từ xa.  Theo anh Hoàng chia sẻ, vợ và chị gái anh VA đều là những người xuất chúng. 

Sau mỗi lần gặp gỡ những người tài giỏi, tôi cảm thấy đó là một điều may mắn, tôi rất hạnh phúc và tràn đầy năng lượng để học tập, nghiên cứu với mong ước ít năm sẽ được như họ. Họ đã đạt tới độ tự do tài chính, tự do cả thời gian. 


Hôm nay không được về quê với cả nhà để chúc mừng ngày của Cha nhưng tôi cũng cảm thấy rất vui vì điều trên. Tôi sẽ tiếp tục học tập và phát triển kiến thức, kỹ năng của bản thân để đạt được nhiều thành tích tốt trong công việc, cuộc sống để báo gia đình.


Cắt tóc

Thật khó để bắt đầu một viết về một điều gì đó (với tôi) và lần này cũng vậy. Nên tôi quyết định sẽ mở đầu thật đơn giản. HÔM NAY TÔI CẮT TÓC. Nó chẳng có gì đặc biệt nếu tôi cắt tóc mái hay tỉa ngắn đi một chút.
Mẹ tôi không bao giờ đồng ý cho tôi cắt tóc ngắn và nhất là tóc ngắn còn chưa tới vai.
Mẹ đang ngồi ngoài sân. Tôi đi cắt tóc về.
Vừa nhìn thấy tôi: "Nhe nhe cái gì mà nhe nhe, hôm nay tao phải đánh mày cho mày chừa. Ai cho mày cắt tóc mà mày cắt. Mày đi đến đây. Cu Tùng (anh trai tôi) đâu, lấy cho mẹ cái đòn gánh, mày đứng đấy". Ngu gì đứng cho mẹ đánh. Tôi chạy tót sang nhà Ánh (cháu tôi, ông nội nó với bố tôi là hai anh em ruột). 

Thứ Hai, 9 tháng 7, 2018

Truyện rất ngắn


Anh Tùng: Đang định bán đợt gà này lấy tiền mua điện thoại, lại không mua được rồi (gà bị ốm). Đáng nhẽ có tiền mua điện thoại rồi đấy.
Mẹ: Sao không mua?
Anh Tùng: Chia hết rồi mua gì nữa.
Mẹ: Chia gì?
Anh Tùng: Có 3tr8 đưa mẹ 2tr8 với 1tr mua gà rồi.
Mẹ: Bây mẹ cho 3tr.
Anh Tùng: Mẹ cho còn nói chuyện làm gì, mua bằng tiền của con ấy chứ. Bây giờ đang rảnh, mẹ để tiền đi khám.